Các bạn từ cao đẳng trở lên khi qua Canada thường không để ý chuyện này: tranh thủ học lái xe
Ở Canada, nếu không có chiếc xe thì rất phiền và như bị cụt giò vì phụ thuộc vào phương tiện công cộng hay dịch vụ taxi, Uber là không lâu dài được.
Khi tính toán tài chính cho lộ trình du học, việc làm, định cư, nhớ tính thêm phí học lái xe, phí mua xe và nuôi xe nữa.
Đừng đợi đến lúc tốt nghiệp, ra trường, xin được việc làm ổn định và có tiền rồi mới học lái xe và mua xe, mà phải tính ngược lại: học lái xe và có bằng lái xe càng sớm càng tốt để tiện đi làm thêm, đi tìm việc, và khám phá cơ hội.
Học lái như thế nào thì các bạn cứ đọc thêm mấy bài mình viết về chủ đề này trên nhóm, rãi rác từ năm 2017 đến gần đây, nhớ gõ “học lái xe, bằng lái, lái xe,…” trên nhóm để tìm đọc.
Mình ghi lại lộ trình của một người đã có bằng lái xe bên VN sau đó có bằng lái ở Ontario, Canada như sau:
- 15/06/2017: Đặt chân đến Canada
- 25/06/2017: Thi đậu bằng lý thuyết G1 của tỉnh Ontario
- 08/2017: Thi đậu bằng thực hành G2 (có thể nhanh hơn nếu không phụ thuộc vào lịch dạy lái của Thầy Glen)
- 09/2017: Mua chiếc xe cũ Acura 2005 chạy tới giờ
- 11/2018: Thi đậu bằng full G sau 1 lần thi rớt do lỗi ra, vào cao tốc không đạt yêu cầu 🙂
Dưới đây là một phần của loạt bài chia sẻ về kinh nghiệm học thực hành lái xe ở Canada hồi năm 2017.
…
Canada ký sự ngày 02/08/2017 – 60 phút học lái xe cùng Thầy Tây
Đúng giờ hẹn, Thầy dạy lái xe đến nơi hẹn để rước mình. Sau khi hỏi thông tin về kinh nghiệm lái xe của mình, số giờ đăng ký với trường, lịch học các buổi kế tiếp, thời gian dự định đăng ký thi thực hành lấy bằng G2 (theo tên gọi của tỉnh bang Ontario), Thầy hỏi mình đã sẵn sàng để lái chưa.
Cũng là xe số tự động, nhưng gần 2 tháng không đụng đến vô-lăng nên mình phải hỏi lại thật kỹ các chi tiết liên quan. Thầy ân cần chỉ từng chút một và mình bắt đầu cho xe lăn bánh, xuất phát từ cổng chính của tu viện Brock, ngay trước tượng Ngài Brock uy nghiêm. Xuất phát từ điểm này chắc hên vì có Ngài Brock ủng hộ tinh thần 🙂.
60 phút đầu tiên Thầy cho chạy ra đường chính, đến khu dân cư thì dừng lại giải thích các biển báo quan trọng và triết lý lái xe: nhìn cao và xa (đánh tầm mắt lên cao để nhìn được xa), trông rộng (nhìn từ trái, qua giữa, sang phải), suy nghĩ về môi trường giao thông (khu dân cư đường hẹp có nhiều người đi bộ, đường lớn nhiều làn đường xe chạy, cao tốc ít tín hiệu đèn).
Kế đến là biển báo Dừng thông thường (Regular Stop) và Dừng tất cả các hướng (Stop All Way) cũng được thực hành rất bài bản, nhất là phần kiểm tra điểm mù (blind spot check – shoulder check) khi rẽ trái, rẽ phải. Có vài lần mình quên kiểm tra điểm mù, mình phải nói: “I’m sorry. I forgot it” (Xin lỗi Thầy, em quên). Thầy cười, nhắc lần sau nhớ kiểm tra vì an toàn cho các bên tham gia giao thông.
Thầy nói thêm: “Em biết em quên nghĩa là lần sau em sẽ nhớ”. Kết thúc 60 phút dạy lái thực hành, Thầy khen mình lái tốt, nhưng còn cẩn thận quá mức cần thiết như dừng lại các giao lộ kiểm tra bốn phương tám hướng hơi lâu mới dám lái tiếp, có thể gây cản trở lưu thông. Mình cười, giải thích với Thầy rằng: “Ở xứ em, xe ô tô bị bao vây bốn phương tám hướng với đủ loại phượng tiện, nhất là xe gắn máy, nên phải quan sát thật kỹ mới dám chạy”. Thầy cười, tỏ vẻ ngạc nhiên, xong giải thích thêm rằng, ở xứ Canada này, mọi người cứ tuân thủ theo luật mà chạy, hạn chế làm cản trở lưu thông.
Hai Thầy trò về tới điểm hẹn cũ là đúng phóc 60 phút, không hơn không kém. 60 phút đúng y chang 1 giờ – 1 giờ dạy lái và học lái chất lượng trên cả tuyệt vời.
Nói thêm:
– Ở Canada, lương thường được tính theo giờ. Lương trả theo tháng, theo năm thì cũng dựa trên số giờ làm thực tế. Vì vậy, mỗi phút, mỗi giờ làm việc là tuyệt đối nghiêm túc và tự giác, nhờ vậy hiệu quả công việc luôn được đảm bảo. Nhìn lại xứ mình, lương tháng thấp cũng có lý của nó vì “sáng vác ô đi, tối vác dù về”, khoảng giữa ra ngồi cà phê, ngủ trưa, tám Facebook hẹn hò ăn chơi, mua sắm, bán hàng online, nói xấu sếp và tám chuyện của đồng nghiệp. Cuối cùng, ai cũng đi làm, nhưng ai cũng phàn nàn lương thấp. Ai cũng chê lương thấp nhưng vẫn đi làm và cũng sống lè phè. Chỉ có kinh tế và xã hội là ì ì ạch ạch.
– Gần 2 tháng không lái xe, chỉ đi bộ và xe buýt, giờ được lái 60 phút cảm giác như gặp vợ con sau nhiều ngày xa cách. Hứng lên đón xe buýt đi siêu thị mua đồ ăn về tự nấu, tự thưởng cho một bữa ăn đàng hoàng, chụp hình gửi vợ coi. Vợ hỏi: “Ba đi học lái vui không?” – Mình nói: “Vui lắm. Ba vừa đi siêu thị về, nấu ăn một bữa ngon lắm.” Vợ nói thêm: “Ừ, ở một mình, làm gì thấy vui thì làm nhe. Mà ba viết bài để nộp chưa?” – Nhắc tới viết bài để nộp tự nhiên ngán tới tận cổ, mà ngán cũng phải ráng, chứ bị đánh rớt thì vừa tốn tiền, vừa mang nhục 🙂.